BÁC BÌ

Phật Quang Đại Từ Điển

(剝皮) Là một trong những sự tích kiếp trước của đức Phật Thích Ca. Đức Thích Ca Như Lai, trong một kiếp ở quá khứ, khi tu hạnh Bồ tát, tên là Ái pháp Phạm Chí (còn gọi là Nhạo Pháp Phạm Chí). Thời ấy ở thế gian không có Phật, cũng không nghe thấy có thiện pháp. Phạm Chí đi cầu pháp bốn phương, siêng năng chịu khổ, nhưng không tìm đâu được. Lúc ấy, có một con ma biến làm Bà la môn, tự nhận có một bài kệ Thánh pháp, nếu Phạm Chí quả thật có lòng thiết tha cầu pháp, chịu lấy da làm giấy, lấy xương làm bút, lấy máu làm mực để chép bài kệ, thì nó sẽ tặng kệ cho. Ái Pháp Phạm Chí nghe xong, liền tự lột da (bác bì) mình, phơi khô, rồi chích máu viết kệ. Cứ theo luận Đại trí độ quyển 16 chép, thì bài kệ ấy là (Đại 25, 178 hạ): Phải tu hành chính pháp, tà pháp không được theo; đời nay và đời sau, người tu pháp an ẩn. Nhờ nhân duyên tinh cần cầu pháp ấy mà Ái Pháp Phạm Chí được Vô sinh pháp nhẫn. [X. luận Đại trí độ Q.49].