ba la vương triều

Phật Quang Đại Từ Điển

(波羅王朝) Ba la, Phạm: Pàla. Triều vua được kiến lập tại Mạnh Gia Lạp (Bengal) vào giữa thế kỉ VIII đến cuối thế kỉ XII Tây lịch. Người sáng lập là Cù-ba-la (Phạm: Gopàla), trong thời loạn, thống nhất được Mạnh Gia Lạp mà lập nên Vương triều Ba-la. Các vua của Vương triều này đều tin theo Phật giáo, thời kì này, Mật giáo đặc biệt hưng thịnh, chủ yếu lấy địa phương Tỉ Cáp Nhĩ (Bihàr) làm trung tâm, tức lúc đó lấy các khu vực nước Ma-yết-dà và Mạnh Gia Lạp làm trung tâm để phát triển, tức khu vực trung và hạ lưu sông Hằng. Nơi trung tâm giáo học Phật giáo thời ấy là chùa Na-lan- đà và Phật-đà-già-da. Lại thời đại Vương triều này có phái Ma-yết-đà (thời kì trước Vương triều Ba-la), và cái gọi là phái Ba-la (thời kì Vương triều Ba-la hưng thịnh trở về sau), đã sản sinh các tượng Phật điêu khắc đặc thù. Ngoài ra, đồ tượng học về tượng Phật cũng được xác lập vào thời kì này. Đầu thế kỉ XIII, Vương triều Ba-la diệt vong, Phật giáo cũng theo đó mà tiêu hoại.