BA LA PHẢ CA LA MẬT ĐA LA

Phật Quang Đại Từ Điển

(565-633) Phạm: Prabhàkaramitra. Người nước Ma-yết-đà thuộc trung Ấn Độ. Còn gọi là Ba-la-phả-mật-đa-la, Ba-phả-mật-đa-la. Hoặc gọi tắt là Ba-phả. Dịch ý là Minh tri thức, Minh hữu, Quang trí. Sư thuộc giòng Sát-đế-lợi, mười tuổi xuất gia, học kinh Đại thừa. Sau khi thụ giới Cụ túc, sư học tập tạng Luật, tu tập định nghiệp, sau nam du đến chùa Na-lan-đà, nghe luận sư Giới Hiền giảng luận Thập Thất Địa, còn đọc các luận Tiểu thừa. Sư giới hạnh tinh cần, tài trí minh mẫn, được mọi người kính trọng. Sau, vào niên hiệu Trinh Quán năm đầu (627) đời Đường Thái Tông, sư mang kinh Phạm đến Trường An, ở chùa Đại Hưng Thiện. Tháng 3 năm Trinh Quán thứ 3, sư cùng với Tuệ Thừa, Tuệ Trách, Pháp Lâm, Huyền Mô, gồm mười chín vị thạc đức, chuyên việc dịch kinh. Số kinh luận dịch được gồm có: kinh Bảo tinh đà-la-ni 10 quyển, luận Bát-nhã đăng 15 quyển, Đại Thừa Trang Nghiêm kinh luận 13 quyển. Năm Trinh Quán thứ 7 sư thị tịch tại chùa Thắng Quang, hưởng thọ sáu mươi chín tuổi. [X. Tục Cao Tăng Truyện Q.3; Đại Đường nội điển lục Q.5; Khai Nguyên Thích Giáo lục Q.8].