Ao Sen Và Con Rết

 

Vào khoảng 400 năm trước có vị đại sư tên “Liên Trì,” có nghĩa là Ao Sen. Ông cầu mong tất cả mọi người được vãng sanh về Ao Sen nơi cảnh giới Tịnh Ðộ của đức Phật A Di Ðà.

Ngày nọ, vị sư gặp một người xách những con rết được cột vào một thanh tre. Chúng đang đau khổ. Sư Liên Trì hỏi: “Ông có thể mở rộng lòng thương mà thả hết những con rết này ra không?”

“Không được! Những con rít độc hại này dùng làm thuốc rất hay! Tôi không muốn thả chúng ra, nhưng nếu ông mua thì tôi có thể bán.”

“Rất tốt. Ông muốn bán với giá bao nhiêu?” Mặc dù người đó rất thô lỗ, nhưng sư Liên Trì vẫn tươi cười và nói chuyện rất lễ độ. Vị sư mua hết những con rết đó, nhưng vì bị xâu vào que tre cho nên phần lớn chúng đã chết. Chỉ có một con đang còn sống. Nó nhìn sư Liên Trì rất lâu. Rồi nó bò đi.”

“Một lát sau, nhà sư Liên Trì đang ngồi nói chuyện với người bạn về giáo lý đức Phật. Thình lình mặt đạo hữu này bỗng tái đi và ông la lên: “Hãy trông kìa con rết!”

Một con rết to lớn, nhiều lông và ghê rợn đang bò trên tay áo của nhà sư Liên Trì. Người bạn chạy lấy một que gỗ để hất con rết xuống nhưng nó vẫn không chịu đi. Sư Liên Trì tỏ vẻ không chút sợ hãi.

Nhà sư hỏi con rết: “Phải chăng ngươi là con rết mà ta đã mua và thả ra ban nãy? Nếu chính là con thì hãy ở lại đây để ta thuyết pháp cho nghe.”

Con rết nằm yên không cử động, và sư Liên Trì dịu dàng bảo nó: “Bất cứ ai thông suốt những lời dạy của chư Phật đều hiểu biết rằng bản thể của vạn vật trong thế giới vật chất này đều do tâm chúng ta tạo ra.

“Mọi cuộc sống đều do tâm làm chủ. Con người có ý tưởng xấu xa, ích kỷ sẽ trở thành chó sói hay cọp beo. Người nào có tâm nham hiểm sẽ biến thành loài rắn dữ, bò cạp hay loại sâu bọ độc hại khác.

“Kiếp này con làm thân con rết có chất độc. Phải chăng đó chỉ là việc tình cờ? Không phải, mà chính do đời trước con đã có cái tâm ác độc. Nếu con muốn hết khổ đau, con phải dứt trừ cái tâm xấu ác, và con sẽ được giải thoát. Nhưng chỉ có con mới cứu thoát được cho con.

“Con hiểu chưa? Thôi khá đủ rồi. Bây giờ con có thể bò đi. Hãy ngoan hiền nhé!”

Con rết chậm rãi bò ra ngoài cửa sổ. Người bạn của đại sư từ dưới ghế ngồi cũng trườn mình đi ra.

Vị sư nói với ông ta: “Ðạo hữu có thể nghĩ rằng loài vật được sống tự do, nhưng chúng sống trong sợ hãi. Tệ hơn nữa là chúng sống trong vô minh. Ðời là biển khổ. Nếu muốn giải thoát khỏi luân hồi, đạo hữu nên niệm Phật A Di Ðà cầu nguyệnNgài tiếp dẫn thần thức của đạo hữu (sau khi lâm chung) được vãng sanh về thế giới Tây Phương Cực Lạc. Nơi đó đạo hữu có thể tự mình tu hành để thành Phật. Ðạo hữu sẽ giải thoát khỏi sanh tử luân hồi, và đạo hữu có thể cứu độ cho nhữngchúng sanh khác. Như vậy không an lạc hạnh phúc hơn là phải đắm chìm trong biển luân hồi sanh tử, tử sanh mãi hoài hay sao?”