The Forty-Two Hands
With the commentary of
THE VENERABLE TRIPITAKA MASTER HSUAN HUA

Translated into English by
BHIKSHUNI HENG YIN
THE BUDDHISH TEXT TRANSLATION SOCIETY
SAN FRANCISCO
1976

Translated into Vietnamese by
The late Dharma Master THÍCH THIỀN-TÂM

34. The Joined Palms Hand and Eye

The Sutra says: “For causing all living beings to be always respectful and loving towards one another, use the Joined Palms Hand.”

The Mantra: Syi li syi li.

The True Words: Nan. Bwo na man re ling. He li.

(Tripitaka True words: Nan. Wei sa la. Wei sa la. Hung pan ja.)

The verse:

Single-mindedly revere the god among the gods.
Living beings thoughts of kindness are true and sincere.
As one plants causes one reaps their fruit–look within yourself.
With reverence coming and going, impartial is the Way.

34. Hiệp-Chưởng Thủ Nhãn Ấn Pháp

Kinh nói rằng: “Nếu muốn cho tất cả chúng sanh thường cung kính yêu mến nhau, nên cầu nơi Tay Hiệp-Chưởng.”

Thần-chú rằng: Tất Rị Tất Rị [44]

Chơn-ngôn rằng: Án– bát nạp mạng nhá lăng, hất rị.

(Theo trong tạng-bản, lại có chơn-ngôn: Án– vỉ tát ra, vỉ tát ra, hồng phấn tra.)

Kệ tụng:

Nhất tâm cung kính thiên trung thiên
Chúng sinh ái niệm các chân hư
Chủng nhân kết quả cầu chư kỷ
Lễ thượng vãng lai đạo bất thiên.

[NHẤT TÂM CUNG KÍNH chư PHẬT THẾ TÔN là đấng THIÊN TRUNG THIÊN.

Chúng-sanh chơn thành LỄ-NIỆM đấng ĐẠI-TỪ TÔN.

Quán NHÂN TỰ-TÁNH, THÀNH CHỦNG TRÍ.

ĐẢNH LỄ “NHƯ LAI”, không từ đâu đến cũng không đi về đâu.]

Nếu Qúy-vị muốn tất cả chúng-sanh cung kính yêu mến  lẫn nhau, thì phải tu LỄ-KÍNH CHƯ PHẬT trong ba đời, đặt biệt là CHƯ PHẬT  TRONG ĐỜI VỊ LAI  như  BỒ-TÁT “THƯỜNG BẤT-KINH” TRONG KINH PHÁP HOA, THƯỜNG CHẤP TAY CUNG KÍNH LỄ BÁI TẤT CẢ MỌI NGƯỜI MÀ NÓI LỜI RẰNG:

“ Tôi rất kính “QÚY NGÀI” chẳng dám khinh mạn. Vì sao ? Vì QÚY NGÀI đều tu hành đạo Bồ tát sẽ đặng làm Phật.”                                                                                                 

KINH-VĂN:

Ðức Oai Âm Vương Như Lai, dầu hết diệt độ rồi, sau lúc chánh pháp đã diệt trong đời tượng pháp những Tỳ kheo tăng thượng mạn có thế lực lớn. Bấy giờ, có vị Bồ Tát Tỳ kheo tên là Thường Bất Kinh. Ðắc Ðại Thế! Vì cớ gì tên là Thường Bất Kính ?

Vì vị Tỳ kheo đó phàm khi ngó thấy hoặc Tỳ kheo, Tỳ kheo ni, hoặc ưu bà tắc, ưu bà di, thảy đều lễ lạy khen ngợi mà nói rằng: Tôi rất kính quí ngài chẳng dám khinh mạn. Vì sao ? Vì qúi ngài đều tu hành đạo Bồ tát sẽ đặng làm Phật.

Tất cả chư Phật trong ba đời
Ở nơi thế giới khắp mười phương
Tôi đem thân ngữ ý trong sạch
Khắp lạy chư Phật không hề sót

Sức oai thần hạnh nguyện Phổ Hiền
Phân thân hiện khắp trước Như Lai
Một thân lại hiện sát trần thân
Mỗi thân lạy khắp sát trần Phật

BỒ-TÁT PHỔ-HIỀN LẠY TẤT CẢ CHÚNG-SANH VÌ HỌ LÀ CHƯ PHẬT TRONG ĐỜI VỊ LAI. CHÚNG SANH VỀ HÌNH TƯỚNG THÌ VÔ-LƯỢNG VÔ-BIÊN, CÒN VỀ TÁNH THÌ CHÚNG SANH CÙNG CHƯ PHẬT CÓ CÙNG 1 TÁNH PHÁP GIỚI, CŨNG RỘNG VÔ-LƯỢNG VÔ BIÊN.

NÓI TÓM LẠI, THÌ CÓ 12 LOẠI CHÚNG SANH SẼ THÀNH PHẬT TRONG TƯƠNG LAI.

CHÍ TÂM ĐẢNH LỄ:

12 CHỦNG-LOẠI CHÚNG-SANH

  1. Noãn
  2. Thai
  3. Thấp
  4. Hóa
  5. Hữu-sắc
  6. Vô-sắc
  7. Hữu-tưởng
  8. Vô-tưởng
  9. Phi-hữu-sắc
  10. Phi-vô-sắc
  11. Phi-hữu-tưởng
  12. Phi-vô-tưởng

Tôi rất kính QÚY NGÀI chẳng dám khinh mạn. Vì sao ? Vì QÚY NGÀI đều tu hành đạo Bồ tát sẽ đặng làm Phật.

12 CHỦNG-LOẠI CHÚNG-SANH do đâu mà có?

Do điên đảo cho rằng thật có CHÚNG-SANHTHẾ-GIỚI, như khi chuyển phiền não thành BỒ-ĐỀ, chuyển sanh tử thành NIẾT-BÀN, thì bản lai không có THẾ GIỚI CHÚNG SANH.

KINH-VĂN:

Phật dạy: “A-nan, nên biết diệu-tính là viên-minh, rời các danh-tướng, bản-lai không có thế-giới chúng-sinh. Nhân cái vọng mà có sinh, nhân cái sinh mà có diệt, sinh-diệt gọi là vọng, diệt vọng gọi là chân, ấy gọi là hai hiệu chuyển-y vô-thượng Bồ-đề và Đại-niết-bàn của Như-lai.

A-nan, nay ông muốn tu pháp Chân-tam-ma-đề, đến thẳng Đại-niết-bàn của Như-lai, trước hết, phải biết hai cái nhân điên-đảo của thế-giới và chúng-sinh nầy; điên-đảo không sinh, đó là Chân-tam-ma-đề của Như-lai.

(KINH LĂNG NGHIÊM)

TÓM LẠI, NẾU QÚY-VỊ CHẤP TAY LẠI “NHẤT TÂM” TRÌ THỦ NHÃN NÀY, TỨC LÀ CUNG  KÍNH ĐẢNH LỄ TẤT CẢ CHƯ PHẬT TRONG 10 PHƯƠNG BA ĐỜI, THÌ LÌA ĐƯỢC CÁC DANH-TƯỚNG , BẢN-LAI KHÔNG CÓ THẾ-GIỚI VÀ CHÚNG-SANH, ĐÓ LÀ CHƠN-TAM-MA-ĐỊA CỦA NHƯ-LAI.

 

HỒI HƯỚNG CHO PHÁP GIỚI CHÚNG-SANH

(HỒNG-DANH BỬU-SÁM của Pháp-Sư Bất-Động thuật)

Nguyện tương dĩ thử thắng công-đức,
Hồi-hướng vô-thượng chơn pháp-giới,
(Hồi hướng 12 lạy về TÁNH PHÁP GIỚI)

Tánh tướng Phật, Pháp cập Tăng-già,
Nhị đế dung thông tam-muội ấn,
Như thị vô-lượng công-đức hải,
Ngã kim giai tất tận hồi-hướng,

(Hồi hướng sự LỄ PHẬT về QỦA PHẬT như THƯỜNG BẤT KINH BỒ-TÁT vậy)

Sở-hữu chúng-sanh thân, khẩu, ý,
Kiến hoặc đàn báng ngã pháp đẳng,
Như thị nhứt-thiết chư nghiệp-chướng
Tất giai tiêu-diệt tận vô dư.
Niệm niệm trí châu ư pháp-giới,
Quảng độ chúng-sanh giai bất thối.

KINH LĂNG-NGHIÊM NÓI: “ TÂM, PHẬTCHÚNG-SANH không sai khác”. Khi CHÚNG-SANH nhớ PHẬT, BỒ-TÁT cũng như PHẬT, BỒ-TÁT nhớ CHÚNG-SANH,  thì tất cả NGHIỆP-CHƯỚNG đều được tiêu diệt. Cho nên, khi chúng ta LỄ PHẬT hồi hướng cho CHÚNG-SANH hoặc người THÂN, cũng đồng đạo lý trên vậy.

Nãi chí hư-không thế-giới tận,
Chúng-sanh cập nghiệp phiền-não tận,
Như thị tứ pháp quảng vô-biên,
Nguyện kim hồi-hướng diệc như thị.

TỨ PHÁP GIỚI :  1. Hư không 2. Chúng sanh 3. nghiệp của chúng sanh 4. phiền não của chúng sanh không cùng tận, nên hạnh nguyện của Phổ-hiền cũng không cùng tận, THÂN, KHẨU, Ý không hề nhàm chán.

LỄ KÍNH CHƯ PHẬT

NAM-MÔ ĐẠI-HẠNH PHỔ-HIỀN BỒ-TÁT MA-HA-TÁT

Kệ tụng:

Nhất tâm cung kính thiên trung thiên
Chúng sinh ái niệm các chân hư
Chủng nhân kết quả cầu chư kỷ
Lễ thượng vãng lai đạo bất thiên.

Hiệp-Chưởng Thủ Nhãn Ấn Pháp
Thứ Ba Mươi Bốn

Tất Rị Tất Rị [44]

Án –bát nạp mạng, nhá lăng hất rị.