THÁNH ĐỨC VÀ SỰ LINH ỨNG CỦA BỒ TÁT ĐỊA TẠNG
Nhiều tác giả

 

BỒ-TÁT CỨU ĐỘ KHỔ NẠN

Đặng Lệ Vi

Sớm biết sống chết vốn vô thường

Già chết chẳng qua chậm với mau

Đại hạn kéo đến không báo trước

Thanh xuân niên thiếu cũng đề phòng.

Một buổi sáng 5 năm về trước, tôi nhận điện thoại của người bạn, báo cho biết chồng của chị ấy bị tai nạn giao thông chết tối hôm qua. Điều làm tôi sợ nhất, đó là chồng của tôi đi cùng xe với chồng của chị ấy. Nhưng chị ấy nói chồng tôi chẳng bị sao, nghe cứ ngỡ mình đang nằm mộng. Những chuyện xảy ra ngoài ý muốn trong giao thông vốn dĩ ngày nào cũng có, có điều nạn nhân không phải là mình và người thương của mình, nên chúng ta vẫn dửng dưng xem như không có chuyện gì. Nghe chị điện báo như vậy, tức thời tôi thể hội thế sự vô thường, mạng sống con người chỉ trong hơi thở, sống chết  chỉ  cách  nhau  một  mảy  may.  Hai  người  cùng  đi chung một xe, một người chết, một người vẫn bình an vô sự, vấn đề này phải giải thích sao đây? Con người sinh ra ở cõi đời, thân này há chẳng phải của mình đó sao! Một khi con quỉ vô thường đến, thứ gì buông không xuống cũng phải buông, ngay cả danh dự, địa vị, tiền bạc, gia đình hạnh phúc… Tất cả đều là chỗ mong cầu của người đời, cũng vẫn phải buông. Lúc này, chúng ta không đem theo được bất kì thứ gì khác, duy chỉ có nghiệp lực theo mình mà thôi!

Ba năm trước, tôi đầy đủ cơ duyên được biết đến giáo pháp giải thoát của Phật-đà, từ đó thường xuyên đến hội Phật giáo Hồng Kông tụng kinh Địa Tạng Bồ-Tát Bổn Nguyện. Lúc đó tôi không hiểu gì về nghĩa lí kinh điển, chỉ biết người ta tụng mình tụng, người ta đọc mình đọc, song tâm hết sức hoan hỉ với việc làm này, không ngờ gặp được bảo bối mà mình vô tri không hay không biết. Khi tụng đến “nếu có trang thiện nam người thiện nữ nào, ở nơi mình cư trú, có kinh điển này và hình tượng Bồ-tát Địa Tạng, người ấy tụng đọc truyền bá kinh điển này cùng cúng dường hình tượng Bồ-tát, con sẽ ngày đêm dùng thần lực của mình để hộ vệ người đó, cho đến hết thảy việc xấu ác, như lửa, nước, giặc cướp, hoạnh tử, đều được tiêu trừ”. Lòng kính ngưỡng của tôi không bờ bến. Khi tâm khởi vọng tưởng điên đảo, tụng kinh Địa Tạng Bồ-Tát Bổn Nguyện liền được an định, không bị những việc xấu ác nhiễu loạn. Để giữ gìn thân tâm được an ninh, từ đây về sau tôi thường xuyên tụng kinh Địa Tạng Bồ-Tát Bổn Nguyện.

Càng đi sâu, càng thấy từng câu từng chữ đều hàm chứa nghĩa lí sâu xa, lời lẽ vi diệu. Lúc tôi phát tâm đọc tụng kinh điển Đại thừa này, mới đầu chỉ muốn cầu cho tự thân được bình an, không ngờ càng tụng nhiều càng được kinh văn chiêu cảm, tâm địa dần khai mở. Sống trong gia đình đa tôn giáo, đa tín ngưỡng, việc tôi bái Phật tụng kinh, luôn bị chê cười, khinh bỉ, căm ghét, điều này đã được ghi rõ trong kinh: “Nếu có ác nhân ác thần ác quỉ, thấy có thiện nam tử thiện nữ nhân nào qui y kính ngưỡng cúng dường, ca ngợi chiêm ngưỡng lễ bái hình tượng Bồ-tát Địa Tạng, mà vọng hủy báng khinh chê là không có công đức và lợi ích, hoặc nhăn răng cười, hoặc chê sau lưng, hay khuyến hóa người khác cùng chê, khuyến hóa được một người, nhiều người cùng chê, cho đến khởi một niệm hủy báng… Như vậy đến khi 1.000 vị Phật trong Hiền kiếp thị hiện nhập diệt cả rồi, quả báo khinh chê của người này, vẫn còn chịu trọng tội trong địa ngục A-tì”. Tình cảnh này quả thật không bút mực nào có thể diễn tả. Dù người ta khó tin, nhưng cách đây mấy ngàn năm, đức cha lành Thích-ca Mâu-ni đã biết trước, cõi đời ác năm trược này, lòng người yếu đuối gặp việc gì khó khăn liền bỏ cuộc ngay. Dưới ánh đèn chiếu soi của kinh điển Đại thừa, như kính chiếu yêu được treo lên cao, không yêu tinh nào có thể trốn thoát được. Chẳng lẽ chính pháp bị tiêu diệt! Tuy tôi bị gia đình chê bai, khinh khi, song việc tụng kinh và ăn chay, vẫn không thay đổi, tín tâm đối với Bồ-tát Địa Tạng ngày càng kiên cố.

Kinh ghi: “Được thiện tri thức cầm tay dắt ra khỏi đường hiểm nạn, khỏi hẳn các ác độc, đến nơi đường tốt, làm cho người ấy được an vui”.

May mắn thay, năm 1981 đoàn hoằng pháp tổng hội Phật giáo Trung Quốc và Mỹ có chuyến hoằng pháp tại Hồng Kông, tôi đầy đủ duyên lành diện kiến với Thượng nhân thượng Tuyên hạ Hóa, trực ngộ rõ ràng, mình và Thượng nhân đã kết pháp duyên trong mộng, sao mình không nương cơ hội tốt này phát tâm quay về nương tựa Ba ngôi báu? Tôi liền đến đảnh lễ xin quay về nương tựa Ba ngôi báu với Thượng nhân. Từ khi quay về nương tựa Phật pháp, nhờ mưa pháp tẩy trừ vô minh cáu bẩn trong tâm, dần thể hội con người sinh ra trên thế gian luôn trôi nổi trong Ba cõi, khách trần nhiễu loạn, thật chẳng phải nơi dừng chân. Từ đó, tôi thường xuyên đọc tụng kinh điển. Nghiệp chướng, vô minh che lấp chân tâm nhiều đời nhiều kiếp, chưa đủ khả năng liễu triệt nghĩa lí vi diệu của Phật pháp, tôi vẫn nỗ lực tụng kinh, chỉ mong liễu ngộ được một hai phần trong biển trí tuệ vô biên của Phật pháp. Ngoài ra còn lợi dụng hết thảy cơ hội có được khuyến hóa những người xung quanh tìm hiểu Phật pháp, mỗi khi gặp bạn hữu hoặc người thân đều bảo họ hãy thường xuyên lễ bái Bồ-tát Địa Tạng.

Cách đây ba năm, mẫu thân của tôi tạ thế. Tang sự và thủ hiếu xong, không biết mẹ đi về cõi nào, tôi chí thành khẩn thiết trì niệm thánh hiệu Bồ-tát Địa Tạng. Trì niệm liên tục như thế nhiều ngày liền, bỗng một đêm mộng thấy hình tướng mẫu thân hết sức an tường; mẹ nói vào ngày đó tháng đó bà sẽ đầu thai lên làm người, được thọ thân nam. Kinh ghi: “Chúng sinh trong cõi Diêm-phù-đề sau khi cha mẹ, người thương qua đời, nếu có thể thiết trai cúng dường, chí tâm siêng năng, như thế cả kẻ còn cùng người mất đều được lợi ích”. Quả chính xác vô cùng! Bồ-tát Địa Tạng luôn quan tâm đến mỗi một chúng sinh, vì thế Ngài phát đại nguyện – Chúng sinh độ tận phương chứng Bồ-đề, địa ngục bất không thệ bất thành Phật. (Độ hết chúng sinh mới chứng Bồ-đề, địa ngục chưa không thề không thành Phật). Hoằng nguyện này rộng lớn vĩ đại vô biên vô lượng! Mỗi khi tôi nghĩ đến hoằng nguyện vĩ đại của Bồ-tát, thấy mình ở trong nhà lửa, vậy không biết, lại lo vui chơi phóng dật, không chịu nỗ lực vượt thoát, thật xấu hổ không biết trốn vào đâu!

Nay gặp được nhân duyên thù thắng, may mắn được tham gia Địa Tạng Thất ở Vạn Phật Thánh Thành, tụng kinh Địa Tạng Bồ-Tát Bổn Nguyện, nương nhân duyên này phản tỉnh, quán sát trần cấu trong tâm, nỗ lực tẩy trừ, quay lại con đường vốn sáng suốt và tràn đầy hạnh phúc của mình.